Thứ Sáu, 21 tháng 12, 2012

LẠC LÕNG...


Một thói quen vô tình hình thành khi yêu quý, buổi chơi vắng bạn tôi ngóng đợi đến nhạt nhòa; giữa đông người vẫn thấy mình lạc lõng bơ vơ, kiếm tìm; cơ thể không giọt mồ hôi...
Ra về cũng không cần phải ngoái lại bởi chắc chắn chẳng có ánh mắt cười ấm áp của tôi phía sau.
Quá khác biệt, ngày hôm qua dù không có bạn vẫn nhẹ nhàng lắm, nhưng hôm nay đã không còn là ngày đã qua nữa.
Bạn hãy thật với ý nghĩ trong bạn, đừng làm cho mình buồn hơn bạn nhé. Cho dù thế nào mình vẫn biết cách cư xử đúng mực, bạn hãy tin mình vì mình biết nhìn vào ước muốn của bạn. Chúng mình đều là người lớn, dám nghĩ, dám làm và dám chấp chận nên bạn đừng hóa trang.
Hãy cười nếu thực sự muốn cười bạn ạ...

9 nhận xét:

  1. Chúc mừng em đã có Ngôi nhà Blog mới. Em bấm vào tên anh ở kế bên hình Avatar để vào Blog của anh. Bên đó anh đã viết nhiều bài hướng dẫn. Em xem nghiên cứu và làm nhé. Chúc em thành công!

    Trả lờiXóa
  2. Vâng, em biết rồi, để em làm từ từ, thanks anh nhiều!

    Trả lờiXóa
  3. Qua thăm nhà mới của em .
    Chúc em giáng sinh an lành và ấm áp !

    Trả lờiXóa
  4. Một năm mới đầy ắp tiếng cười và niềm vui em nhé !

    Trả lờiXóa
  5. Thăm nhà người bạn mới, chúc bạn chiều an vui

    Trả lờiXóa
  6. CHÚC GIA CHỦ ĐỒNG HỌ NGÔ AN VUI !

    Trả lờiXóa